Tôi đã từng nhận được một câu hỏi từ một y tá trưởng rằng “Làm thế nào tôi có thể nói với một y tá đã đăng ký học thạc sỹ rằng ngủ tại nơi làm việc là không chuyên nghiệp? Trong nhiều công việc quản lý trước đây, việc phát hiện một nhân viên ngủ tại nơi làm việc là một hành vi có thể sa thải. Trong môi trường này, nhân viên dường như không nhận thấy sự khác biệt giữa ngủ trong phòng nghỉ được chỉ định và ngủ tại nơi làm việc.”
Mặc dù không phải lúc nào cũng là tình trạng ngủ tại nơi làm việc, nhưng các nhà quản lý ở mọi lĩnh vực đều cần phải giải quyết nhiều hành vi không phù hợp. Nhưng làm thế nào để bạn có thể thực hiện điều đó mà không gây rắc rối?
Khi tôi yêu cầu mọi người nêu ra ý nghĩ đầu tiên khi tôi sử dụng cụm từ “nói về một vấn đề” hay “giải quyết một vấn đề”, câu trả lời phổ biến nhất là “Ugh!”. Mẹo đầu tiên là hãy nhận ra khoảng cách giữa những gì bạn mong đợi và những gì bạn quan sát. Công việc của bạn với tư cách là nhà quản lý đó là mô tả khoảng cách đó và hợp tác vời người cần thiết để thu hẹp chúng. Sau đây là 3 gợi ý về cách thực hiện:
Làm chủ câu chuyện
Cuộc trò chuyện sẽ hiệu quả hơn khi bạn hoãn phán đoán. Ví dụ, ngay cả khi bạn tin rằng mọi người nên biết rằng ngủ tại nơi làm việc là không chuyên nghiệp, hãy giữ suy nghĩ về khả năng họ được đào tạo hoặc huấn luyện theo cách khác. Hoặc có thể họ đã ngủ tại nơi làm việc trong suốt khoảng thời gian đi học và không ai từng phản hồi về điều đó. Sau tất cả, rất dễ nhầm lẫn về việc im lặng với chấp thuận.
Phát hiện sớm
Thời điểm để nói về hành vi xấu là khi nó xảy ra ở lần đầu hoặc lần thứ hai. Hãy tưởng tượng xem đây là lần đầu một nhân viên mới ngủ tại chỗ làm việc, bạn nhẹ nhàng lay họ dậy và nói nhẹ nhàng rằng “Chúng tôi muốn tất cả y tá ngủ ở phòng giải lao chứ không phải ở đây. Để tôi chỉ bạn chỗ đó.” Phát hiện sớm đồng nghĩa với việc bạn đưa họ vào quy định và đảm bảo họ cần biết các thông tin để thành công tại nơi làm việc mới.
Khi bạn để một hành vi xấu tiếp diễn trong một thời gian dài mà không giải quyết, có 2 điều sẽ xảy ra. Đầu tiên, sự bực bội của bạn ngày càng tích tụ, thúc đẩy câu chuyện theo hướng tiêu cực. Thứ hai, bạn khiến vấn đề trở nên lớn hơn. Bây giờ, điều này không chỉ xảy ra một hay hai lần mà trở thành hành vi xấu trong nhiều tháng. Khi bạn khiến vấn đề trở nên lớn hơn do trì hoãn, bạn tạo ra sự bối rối và thái độ phòng thủ ở người nhân viên kia.
Chia sẻ ý định tốt
Nếu bạn sử dụng được hai mẹo đầu tiên, mẹo thứ 3 sẽ không thành vấn đề. Trước bất kỳ cuộc trò chuyện nào, hãy dừng lại và hỏi bản thân rằng: Tôi thực sự mong muốn gì cho người này? Là CHO họ, từ không phải TỪ họ. việc đặt và trả lời câu hỏi này sẽ yêu cầu bạn phải thay đổi góc nhìn 180 độ. Chúng ta bắt đầu các cuộc trò chuyện ngắn vì chúng gây ra vấn đề. Bạn phải nhận thức rõ ràng về cách hành vi của họ ảnh hưởng đến mọi người. Câu hỏi bạn cần tìm hiểu là: Nó ảnh hưởng đến họ như thế nào?
Bạn muốn gì cho người đó và việc chia sẻ này giúp ích như thế nào? Câu trả lời có thể chỉ đơn giản là “Tôi muốn bạn thành công và đó là lý do tại sao tôi muốn nói với bạn điều này.”
Khi bạn quan tâm đến ai đó và họ biết bạn quan tâm đến họ, các cuộc trò chuyện sẽ mang lại sự cải thiện chứ không phải là khiển trách.
Dịch từ 3 Tips for Addressing Unacceptable Behavior in the Workplace